Thứ bảy, ngày 27 tháng 07 năm 2024

Ngày 23 tháng 8

Thánh Rô-xa Li-ma, trinh nữ

lễ nhớ

I-xa-be-la Fơ-lo-ra, vì xinh đẹp nên được gọi là Rô-xa, sinh tại Li-ma, nước Pê-ru, năm 1586. Người chính là đoá hoa thánh thiện đầu tiên ở Mỹ Châu, nức hương thơm về đời sống khổ hạnh và cầu nguyện, được Thiên Chúa ban nhiều năng khiếu ; và để đạt tới sự trọn lành đầy đủ hơn theo tinh thần Phúc Âm, người đã muốn gia nhập hàng ngũ các chị em Đa Minh. Vốn chuyên cần chiêm niệm, Rô-xa còn ước mong dẫn đưa người khác vào những bí nhiệm của việc “cầu nguyện âm thầm”. Vì thế, người phổ biến những sách thiêng liêng bàn về vấn đề này, đồng thời thúc đẩy các linh mục khuyên nhủ mọi người ưa thích cầu nguyện. Mặc dầu sống hầu như biệt cư trong khu vườn của cha mẹ mình, Rô-xa vẫn tỏ ra thiết tha với trách nhiệm truyền giáo của Hội Thánh : say mê cứu vớt kẻ tội lỗi và “dân bản xứ”, người ước ao hy sinh tính mạng vì họ. Thánh nữ thường tự ý thực hành khổ chế hầu đưa họ về với Chúa Ki-tô. Vì là phụ nữ, người tiếc rằng không dấn thân cho việc tông đồ được. Vì thận trọng cân nhắc hình phạt do tội lỗi gây nên, thánh nữ ước mong trở thành đá và vôi để bít cửa hoả ngục lại.

Say mê yêu mến Chúa Giê-su trong bí tích Thánh Thể, và tôn sùng Đức Trinh nữ Mẹ Thiên Chúa, thánh nữ chuyên cần phổ biến kinh Mân Côi với nhiệt tình khôn tả. Người cho rằng mọi tín hữu phải dùng lời nói để truyền bá kinh Mân Côi và ghi sâu kinh ấy vào lòng.

Rô-xa qua đời tại Li-ma ngày 24-8-1617 lúc mới 31 tuổi. Đức Giáo Hoàng Cơ-lê-men-tê IX tôn người lên bậc chân phước năm 1668, và Đức Cơ-lê-men-tê X phong hiển thánh cho người ngày 12-4-1671. Cũng từ năm 1671, Nam Mỹ đã tôn kính thánh nữ như thánh bổn mạng.

Bài đọc 2 (1/3)

Thánh nữ Rô-xa, đệ tử chân chính của Thánh Phụ Đa Minh

Trích bản điều tra phong thánh.

Đối với Rô-xa, biệt hiệu thánh Ma-ri-a, bất cứ điều gì cũng là cơ hội để ngợi khen Chúa Tạo Thành, bất cứ ý nghĩ nào cũng là khởi điểm để nâng tâm hồn lên với Chúa. Người luôn ước mong chỉ dẫn cho nhiều người biết những bí nhiệm của việc cầu nguyện âm thầm. Vì thế, như Người năng đọc sách đạo đức để bồi dưỡng linh hồn, thì cũng phổ biến những tác phẩm thiêng liêng, và khuyên các linh mục dùng mọi cách làm cho những người xưng tội và nghe giảng mộ mến việc cầu nguyện. Người có lòng sùng mộ khôn tả đối với kinh Mân Côi, là kinh liên kết việc suy niệm với lời kinh ; Người cho rằng mọi tín hữu phải giảng truyền kinh Mân Côi và ghi sâu kinh ấy vào tâm hồn.

Người thường được hưởng sự ngọt ngào khi cầu nguyện do lòng mộ mến Chúa, nhưng lại đầy đau khổ đắng cay khi nghỉ đến sự dữ và tội lỗi. Người đặc biệt xúc động khi nghe người ta lăng nhục Giáo hội ; lúc đó nhiệt tâm của Người bừng lên, làm Người phải lên tiếng, nhưng lời khiển trách của Người thường dịu dàng và trở thành lời xin nài có sức thuyết phục. Ai cũng ngạc nhiên khi thấy thánh nữ nín thinh đối với những ai khiển trách mình, nhưng rất mau lẹ phản đối mọi xúc phạm đến Chúa, dù rất nhỏ mọn.

Lòng yêu mến Chúa Giê-su trong phép Thánh thể đã chiếm một địa vị quan trọng trong đời sống thánh nữ. Những ngày chầu Thánh Thể long trọng, thánh nữ thường quỳ yên lặng cầu nguyện lâu giờ.

Người đau lòng khi nghĩ tới những linh hồn chưa được ơn đức tin, nhất là những người còn vướng mắc trong việc thờ ngẫu tượng tại những miền đất bao la ở Mỹ Châu. Vì xót thương họ, nên lúc nào Người cũng nghĩ đến họ, chỉ mong sao phá được mọi ngăn cách, để bay đến với họ như bằng đôi cánh thiêng liêng, hầu soi sáng và cứu độ họ. Người muốn trở thành vôi và đá bít lối để không ai phải sa xuống hoả ngục.

Khi đàm đạo với các tu sĩ, nhất là Anh Em Giảng Thuyết, với một giọng nói mạnh mẽ và hăng say từ lòng sốt sắng trào ra. Người khuyên họ đem hết tâm trí chuyên lo cải hoá các linh hồn. Người rất khổ tâm vì các vị dùi mài quá đáng về những vấn đề chỉ có tính cách trừu tượng. Người thường nói : ước chi những mồ hôi, canh thức, khổ nhọc, cam go cần thiết để đạt được kiến thức trừu tượng, được dùng vào nỗ lực tối cần, là làm cho lòng mình bừng cháy trong tình yêu Chúa.

Người lấy làm tiếc vì là phụ nữ nên không thể dấn thân – như Người rất ước mong – làm việc tông đồ là loan báo Tin Mừng cho lương dân. Để khích lệ cha giải tội của mình trong tác vụ thánh ấy. Người đề nghị nhường cho cha giải tội phân nửa công trạng của mình để được chung hưởng thành quả việc tông đồ của cha. Người còn nghĩ tới một việc mà nếu không chết sớm, chắc chắn người đã thực hiện : đó là dùng phương tiện riêng của mình và sự quyên góp của mấy người khác, nhận nuôi một em trai nọ mồ côi cha mẹ và bị bỏ rơi, với hy vọng sau này nhờ ơn Chúa thúc đẩy, em có thể lãnh chức thánh và hiến thân đi truyền giáo nơi dân ngoại.

Xướng đáp x. Gr 31,3 ; Hs 2,14.19-20

X

Chúa đã yêu thương Rô-xa bằng mối tình vĩnh cửu, nên đã lôi kéo Người từ thuở ấu thơ, đưa vào nơi thanh vắng.

*

Và tâm sự với Người.

Đ

Chúa đã kết duyên với Người đến muôn đời, trong tín trung và thương xót. *

Bài đọc 2 (2/3)

Hãy dành trọn cuộc đời để làm vinh danh Chúa

Trích thư cha Hum-bê-tô Rô-man về kỷ luật tu trì.

Thưa anh em, anh em hãy cố gắng sống sao cho xứng đáng : chân thành trước nhan Thiên Chúa bằng ý hướng trong sạch, sáng giá trước mặt người ta bởi tư cách đứng đắn. Trong việc phục vụ ấy, anh em hãy luôn tỏ ra biết kính sợ, nhiệt tình. Hãy ân cần tìm điều làm đẹp lòng Chúa và hết lòng hâm mộ cùng mau mắn thực hành.

Hãy nỗ lực làm mọi sự với lòng mến và do lòng mến, để nhờ ơn Chúa, anh em có được nhân đức mến, và nhờ cố gắng, anh em hành động theo đức ấy. Vì nếu thiếu một trong hai điều này nơi các hành động của anh em, thì tuyệt nhiên chẳng việc nào có công trước mặt Thiên Chúa. Vậy, bất cứ chuyện gì xảy đến, anh em hãy thành kính quy về Thiên Chúa, và lấy tình yêu mến mà không ngừng gắn bó với Chúa vì chính mình Người.

Ước chi con đường đưa anh em tới Thiên Chúa chính là biết đón nhận điều thuận cũng như điều nghịch, hầu ở khiêm nhường mà cảm tạ Thiên Chúa khi thành công, và kiên nhẫn trong nghịch cảnh hoặc trái ý. Đừng vui vì điều gì khác ngoài việc phấn đấu cho Chúa Ki-tô, cũng đừng đau khổ vì chuyện chi khác ngoài chuyện phải xa lìa ân sủng của Người. Hãy ham thích làm vui lòng một mình Thiên Chúa, và chỉ sợ phật ý Người mà thôi. Ước chi đối với anh em, chỉ những gì liên kết anh em với Chúa mới là dịu ngọt, chỉ những gì nghịch với Chúa mới là đắng cay. Hãy hướng trọn cuộc đời anh em về việc làm vinh danh Chúa, luôn luôn cảm tạ vì những hồng ân Người ban, và bất cứ điều gì không làm vinh danh Chúa, anh em hãy kể như hoàn toàn uổng phí.

Ước chi Thiên Chúa là niềm vui cho anh em khi được vinh dự, là sự an ủi lúc anh em phải buồn sầu, là Đấng bênh vực khi anh em gặp khốn khó, là lương thực khi anh em chay tịnh, là sự sung túc trong cảnh nghèo nàn, là thần dược khi anh em đau yếu, là đường anh em đi, là suối anh em tắm gội, là chìa khoá mở lòng anh em cho Người vào, mà không để thế gian xâm nhập. Và dẫu cho sức lực thể xác có suy tàn, nhưng thiện chí của anh em vẫn luôn trào lên những khát vọng phục vụ Chúa Tạo Thành.

Hãy yêu thích điều Thiên Chúa yêu thích, và chỉ gớm ghét những gì Người gớm ghét. Hãy hết sức cố gắng sao cho được trí khôn nhận biết Chúa, được lòng yêu mến Chúa, được sự ân cần tìm kiếm Chúa, được sự khôn ngoan để gặp thấy Chúa, cách ăn ở đẹp lòng Chúa, đức kiên trì đợi trông Chúa với niềm vững tin.

Hãy năng hướng tâm hồn lên cùng Chúa để tình thân hữu với Người ngày càng sâu đậm thắm thiết, mặc dầu việc này làm cách vắn gọn. Và để khử trừ tính ươn lười, anh em hãy tập quen học hỏi những điều thiêng liêng. Hãy thực hành và thấm nhiễm việc cầu nguyện, nhưng đừng làm vì thói quen, một do lòng sốt sắng ngọt ngào. Anh em hãy năng dùng những lời nguyện tắt, cũng hay tự chuyên chăm những lối cầu nguyện dễ kích thích lòng sốt sắng của anh em hơn. Hãy coi chừng kẻo thân xác trong cung nguyện, mà lòng trí lại đi rong ngoài đường phố.

Đọc sách thì phải liệu sao cho mình tấn tới cả về trí óc lẫn tâm tình. Những điều tốt mà, do lòng sốt sắng, đôi khi anh em nghĩ phải thi hành, thì cứ thi hành đi, miễn là đừng vì thế mà lơ là điều tốt do đức tuân phục buộc, hoặc điều gì anh em phải giữ. Tóm lại, để anh em có thể liên kết thân mật hơn với điều thiện hảo, anh em hãy giũ bỏ mọi ồn ào do công việc gây ra, hãy thoát ly phù vân của những người chú mục tới hiện tại, xa lánh mọi ý nghĩ vô ích, coi như mình đã bị đóng đinh đối với những mơn trớn và quyến rũ của thế gian.

Anh em rất thân mến, trong mọi hành động, hãy luôn cố gắng tiến triển để lập công cho chính mình và nêu gương cho kẻ khác. Đối với những công tác phục vụ huynh đệ, anh em hãy tỏ ra vui tươi, tự nguyện và sẵn sàng, và đừng tìm tiện nghi cho bản thân mà nên gánh nặng co kẻ khác nhận ơn thế nào, an em hãy vui lòng làm ơn như thế. Cần thiếu gì, anh em hãy khiêm tốn xin kẻ có. Phải biết cảm thông kẻ lỗi phạm, chớ đừng bất mãn. Hãy coi đức ái huynh đệ hơn mọi thứ chóng qua khác.

Quí mến ai thì tuỳ công trạng kẻ ấy, còn kính trọng ai thì theo chức vụ và tuổi tác của họ. Vậy anh em phải kính trọng những người bậc trên, nhưng phải quí mến những người đức hạnh hơn. Hãy tỏ lòng tuân phục đối với Bề trên, hoà thuận với kẻ bằng vai, và nhã nhặn với người cấp dưới. Hãy cố gắng kính nể phục tùng người đàn anh, thân ái nhường nhịn kẻ bằng vai, nhưng khiêm tốn hoà đồng với đàn em.

Xướng đáp 1 Tx 5,18

X

Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh.

*

Hãy cầu nguyện không ngừng.

Đ

Vì đó là ý Thiên Chúa đối với tất cả anh em trong Đức Giê-su Ki-tô. *

Bài đọc 2 (3/3)

Chúng ta biết rằng lòng yêu mến Đức Ki-tô vượt xa mọi sự hiểu biết

Trích bút ký của thánh Rô-xa Li-ma, trinh nữ.

Chúa Cứu Thế đã lên tiếng và Người nói hết sức trịnh trọng : “Mọi người nên biết rằng ân sủng sẽ đến liền sau đau khổ. Hãy nhận rằng mình không thể đạt tới ân sủng mà không mang nặng khổ đau. Hãy hiểu rằng lao khổ có gia tăng thì mức độ của các ân sủng mới gia tăng theo. Vậy loài người hãy ý tứ kéo lại lạc lối lầm đường ; đấy mới thực là nấc thang dẫn lên thiên đàng, và ngoài thánh giá, không còn con đường nào đưa đến thiên cung”.

Nghe những lời đó, một sức mạnh mãnh liệt tràn ngập tâm hồn tôi như thúc đẩy tôi ra giữa phố mà nói to mọi người thuộc mọi lớp tuổi, bất luận đàn ông đàn bà, không giai cấp : “Hỡi muôn dân thiên hạ, hãy nghe đây : vâng lệnh Đức Ki-tô, và dùng chính những lời từ miệng Người thốt ra, tôi nói cho anh em biết, nếu chúng ta không chịu khổ đau thì chúng ta chẳng tài nào được Chúa ban ơn. Vậy cần phải chịu chồng chất lao khổ thì mới mong được thật sự thông phần vào bản tính Thiên Chúa, vào vinh quang của con cái Thiên Chúa và vào hạnh phúc hoàn toàn cho tâm hồn”. Cũng sự thúc đẩy như vậy đã mãnh liệt giục giã tôi đi rao giảng vẻ đẹp của ân sủng Chúa. Nó khiến lòng tôi thổn thức, làm tôi đổ mồ hôi và thở hổn hển.

Tôi thấy tâm hồn mình không còn có thể bị giam giữ trong thân xác nữa, mà trái lại nó phải cắt đứt mọi dây ràng buộc, để được tự do, thảnh thơi hơn mãi mà đi khắp thế gian hô lên rằng : “Ước gì người đời biết được ân sủng Chúa lớn lao, đẹp đẽ cao cả, quý báu chừng nào, trong ân sủng có biết bao nhiêu là của cải, là kho tàng, là vui mừng hoan lạc ! Chắc chắn họ sẽ hết sức vận động và săn sóc để được vất vả khổ sở ; mọi người trên mặt đất, thay vì tìm kiếm của cải, sẽ tìm khó khăn, tật nguyền, khổ cực, hầu đoạt được kho tàng vô giá của ân sủng. Đó mới là phần thưởng lớn lao, là kết quả cuối cùng của sự nhẫn nhục. Không ai phàn nàn khi gặp cực khổ hay thánh giá nữa, sau khi đã biết rõ bàn cân đặt chúng lên để thưởng công loài người”.

Xướng đáp 1 Cr 1,2.28-29 ; Tv 137,6

X

Những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan ; những gì thế gian cho là hèn mạt, không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có.

*

Ngõ hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người.

Đ

Chúa tuy thật cao cả, nhưng vẫn nhìn kẻ thấp hèn ; đứa ngạo mạn ngông nghênh, từ xa Người đã biết. *

Lời nguyện

Lạy Chúa, Chúa đã cho thánh Rô-xa Li-ma được cháy lửa yêu mến Chúa nồng nàn, khiến người từ bỏ thế gian, sống cho một mình Chúa trong nếp sống khắc khổ và chuyên cần cầu nguyện. Xin nhậm lời thánh nữ chuyển cầu mà cho chúng con hằng tiến bước trên con đường đưa tới sự sống thật, để được hưởng niềm vui bất tận trên trời. Chúng con cầu xin