Thứ bảy, ngày 27 tháng 07 năm 2024

KÍNH NHỚ ĐỨC MA-RI-A NGÀY THỨ BẢY

Đức Ma-ri-a, Nữ Vương các trinh nữ

Bài đọc 2 (1/2)

Ngôi Lời của Chúa Cha làm tăng thêm, chứ không làm giảm bớt sự tinh tuyền của Thân Mẫu Người

Trích khảo luận Về bản chất sự thiện, của thánh An-bê-tô Cả, Giám mục.

Đức Trinh nữ được gọi là Sao Mai, vì buổi mai của ân sủng ló dạng nơi Người, và vì Người ở giữa những đám mây vẫn thường xuất hiện vào buổi sáng. Đám mây mà Đức Trinh nữ xua tan có ba thứ, là tội lỗi, ưu phiền, và lầm lạc. Người xoá tan đám mây thứ nhất bằng cách chuyển cầu cho kẻ có tội, đám mây thứ hai bằng cách tuôn đổ ơn yên ủi xuống cho kẻ đau khổ, và đám mây thứ ba bằng cách mặc khải chân lý. Người chiếu sáng tựa trăng rằm, ánh sáng không bị giảm đi, nhưng càng sáng hơn, và vẫn không ngừng giãi ánh sáng ân sủng xuống cho tất cả những kẻ còn ở trong đêm tối và bóng sự chết. Và như mặt trời chiếu sáng, Người vừa toả sức nóng của lòng đạo đức, đồng thời tác động đến các thụ tạo có lý trí để canh tân chúng. Nhưng như thế vẫn chưa đủ cho Người được vinh dự. Thật vậy, Người xinh đẹp hơn mặt trời và trổi vượt hơn muôn ngàn vì sao. Người cao vời hơn ánh sáng, vì đêm tối tiếp liền ánh sáng, còn Đức Ma-ri-a, Sao Biển, sự dữ không thắng trị được Người.

Một mình vì sao này soi dẫn chúng ta, cả trong đêm tối, đến nỗi một người phụ nữ già nua hèn hạ có thể chiêm ngắm những điều mà người trí thức không hiểu được, vì người trí thức không chịu câu thúc trí tuệ và bắt trí khôn tùng phục Thiên Chúa. Tượng trưng cho điều này là khi con lừa khiển trách vị ngôn sứ, bởi lẽ nó, chứ không phải vị ngôn sứ, nhận biết sứ thần của Chúa và ý muốn của Người (Ds 22,28-35). Như vậy, theo ý kiến của ông Phê-rô Lôm-bác-di-a, Thiên Chúa đã dùng một con vật có bướu không biết nói để khiển trách sự ngu dại của vị ngôn sứ. Điều này vẫn còn xảy ra khi một người quê mùa phục vụ dưới ách của Chúa Ki-tô, ngu dốt trước những áng văn trau chuốt bóng bẩy, dùng lời nói và gương sáng khiển trách các nhà thông thái, là những người dùng kiến thức khoa học cao xa mà khảo sát chiều cao các tầng trời và chiều sâu các vực thẳm.

Đức Ma-ri-a là một vì sao, bởi “như một tia sáng từ trời thế nào, Đức Trinh nữ cũng sinh hạ người con như vậy. Như một vì sao không mất sự toàn vẹn khi phát sáng, thì Đức Mẹ cũng như vậy đối với Con mình.” Sự khác biệt giữa việc phát sinh các thiên thể và các địa thể lớn lao đến nỗi một địa thể khi sinh hạ thì mất đi sự vẹn tuyền của mình, còn thiên thể thì không. Vì cho dù có bao nhiêu tia sáng từ vì sao phát ra, vì sao vẫn không bị lu mờ, và ánh sáng của nó vẫn không giảm bớt. Ngôi Lời của Chúa Cha cũng vậy, là tia sáng của ánh sáng vĩnh cửu, là tấm gương sáng chói và tinh tuyền của sự sáng nơi Chúa Cha, đem lại sự phong nhiêu cho thân mẫu, mà không làm cho Người mất khiết trinh. Ánh sáng khiết trinh của Người tăng lên chứ không giảm bớt.

Hiển nhiên là đối với Thiên Chúa, không có gì mà Người không làm được. Vì Người là Đấng đi trên sóng biển mà không bị ướt ; là Đấng trỗi dậy từ hầm mộ mà không phá vỡ dấu niêm phong trên hòn đá, như sách chép là đã được một thiên thần, chứ không phải Đức Chúa, lăn sang một bên ; là Đấng bước vào phòng với các môn đệ trong khi cửa phòng vẫn khoá kín, Đấng ấy cũng có thể sinh ra bởi một người mẹ đồng trinh mà không phá vỡ cửa lòng trinh trong của Người. Như vậy, Đức Nữ Trinh, vì sao ấy, đã mọc lên từ dòng dõi Gia-cóp, vì như bông hồng mọc lên từ rễ và cành đầy gai, thì chính Người, xuất thân từ một dân tộc ương ngạnh của hội đường, đã chấp thuận hạ sinh Đức Chúa.

Hoặc có thể nói chúng ta là dân tộc ương ngạnh đó, một dân đã bị chảy máu vì gai tội lỗi, hoặc bởi chính chúng ta không biết đến gai đó ; nhưng, cũng như từ gai sinh ra bông hồng, thì từ bản tính của chúng ta cũng sinh ra Đức Ma-ri-a. Vì vậy, có lời rằng : Như hoa huệ giữa bụi gai thế nào, người yêu tôi cũng ở giữa các thiếu nữ như vậy. Người được gọi là hoa huệ, không phải vì Người không là hoa hồng, nhưng vì ta có thể hiểu được toàn bộ các nhân đức của Người. Bởi lẽ Người là hoa hồng của đức nhẫn nại giữa những gai nhọn, và là hoa huệ của đức khiết trinh nở trong cánh đồng bản tính loài người chúng ta, cánh đồng chỉ quen sinh ra những chất độc và gai góc của những đam mê quyến rũ. Nhưng qua vì sao này, một chồi non đã mọc lên từ Ít-ra-en, đó là sức mạnh và quyền lực của Đức Ki-tô : Một chồi sẽ mọc lên từ gốc Giê-se, và một bông hoa sẽ trổ sinh từ rễ nó. Từ Giê-se, Đức Chúa đã xuất hiện trong huyết nhục, nhưng không do quyền năng của loài người, cho dù ngọn lửa của thần trí con người mạnh mẽ đến đâu. Bởi vì Người sinh ra do quyền năng của Chúa Thánh Thần, không phải từ bản tính của Giê-se, vì Giê-se có nghĩa là “lửa”.

Xướng đáp   Kh 12,1 ; Is 61,10

X

Một điềm lớn xuất hiện trên trời : một người phụ nữ, mình khoác áo mặt trời, chân đạp mặt trăng :

*

Và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao.

Đ

Chúa đã mặc cho Người hồng ân cứu độ, choàng cho Người đức chính trực công minh, như chú rể chỉnh tề khăn áo, tựa cô dâu lộng lẫy điểm trang. *

Bài đọc 2 (2/2)

Mẹ là Mẹ của con, là hy vọng của con, và là nguồn an ủi của đời con

Trích sách Đồng hồ mặt trời của Đức Khôn Ngoan, của chân pước Hen-ri-cô Xu-xô.

Giờ đây, hỡi tất cả những trái tim yêu mến Thiên Chúa với tấm lòng tinh tuyền, hãy ngẫm xem. Vì điều tương tự cũng xảy ra cho chúng ta, khi Đức Trinh nữ phong nhiêu, mặc áo mặt trời, Nữ hoàng được tuyển lựa của thiên đàng, bước vào ranh giới trái tim chúng ta như mặt trời, và kỷ niệm về Người thấm nhập vào tâm trí chúng ta còn sáng chói hơn ánh mặt trời xuyên thấu không gian không một áng mây, tức khắc mọi khó khăn tan biến trước sức sáng mãnh liệt như vậy. Bóng tối tan đi, bình minh mới ló dạng, và có muôn vàn lý do để vui mừng. Bởi vậy, ôi niềm hy vọng của chúng con, niềm vui và hạnh phúc của trái tim chúng con, chúng con là những kẻ tội lỗi hèn hạ cất tiếng chào mừng.

Ôi Mẹ ân sủng, chúng con kính chào Mẹ một cách rất trìu mến tận đáy lòng chúng con với lời thở than hoà lẫn nước mắt và cung kính bái quỳ. Trẻ con kêu lên vui mừng vì tiếng sáo, và mọi trái tim đều hoan hỷ bởi những tiếng kêu sung sướng đó. Và như thế, nơi hồi ức ngọt ngào nhất của Mẹ, tất cả chúng con cháy lửa yêu mến Thiên Chúa, khao khát ngợi khen Mẹ, Đấng mà vũ trụ và mọi vật trong đó, chín tầng trời và mọi quyền năng trong đó đều ca tụng.

Quả thật, sự tốt lành của mọi thụ tạo so sánh với phẩm giá của Mẹ thì giống như tia sáng yếu ớt so sánh với ánh sáng chói ngời của mặt trời. Vì sự khôn ngoan của Thiên Chúa đã trang điểm cho Mẹ bằng ân sủng, và mặc cho Mẹ biết bao nhiêu sự tốt lành, qua vẻ kiều diễm của Mẹ, sự khôn ngoan không thể thấu hiểu này phản chiếu nơi Mẹ lại càng trở nên đáng ước ao hơn đối với chúng con.

Ôi kho táng quý giá đối với những kẻ khốn nạn như chúng con ! Khi bởi tội lỗi mà chúng con lạc mất Vua cao cả, khi chúng con xúc phạm đến các thiên sứ, khi chúng con buồn phiền với cả chính mình, và khi chúng con chẳng còn biết phải làm gì, lúc ấy chúng con, những kẻ hèn hạ, vẫn còn niềm cậy trông. Chúng con hướng con mắt tâm hồn và thể xác về phía Mẹ, để xin Mẹ chỉ vẽ và giúp đỡ. Ôi niềm hoan hỷ của tâm hồn chúng con, niềm hy vọng độc nhất và niềm vui của đời chúng con, ôi Đức Trinh nữ rất thánh, Mẹ biết con đã luôn ngước mắt về phía Mẹ với tâm hồn cay đắng, trái tim muộn phiền, và khuôn mặt đẫm lệ, khi con xúc phạm đến Chúa và nghĩ mình phải sa hoả ngục, khi con bị địch thù bao vây tứ bề. Và lạy Đức Trinh nữ, nhờ Mẹ phù giúp, con đã thoát khỏi mọi hiểm nguy. Có người vui mừng vì lòng thanh sạch, người khác vì công nghiệp dồi dào, lại có người hoan hỷ vì Chúa tỏ lòng thương xót mau lẹ. Lạy Mẹ của con, Mẹ là hy vọng và là nguồn an ủi duy nhất của đời con ! Khi con hoàn toàn thất vọng về Chúa và về chính mình, thì nhờ nghĩ đến Mẹ, nhớ đến Mẹ, linh hồn con được sống lại như ra khỏi chốn tối tăm sâu thẳm. Mẹ là vinh hiển, là ơn cứu độ, là danh dự, và là sự sống của con.   

Xướng đáp   Lc 1,48-49.46-47

X

Muôn thế hệ sẽ khen tôi diễm phúc : vì Chúa đã làm cho tôi những điều cao cả.

*

Người quyền năng, và danh Người chí thánh.

Đ

Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa : và thần trí tôi hớn hở vui mừng trong Chúa, Đấng cứu độ tôi. *

Lời nguyện

Lạy Chúa, Chúa đã chuẩn bị tâm hồn Đức Ma-ri-a thành nơi xứng đáng cho Chúa Thánh Thần ngự. Nhờ lời Đức Trinh nữ chuyển cầu, xin cho chúng con được xứng đáng tiến vào đền thờ vinh quang Chúa.

Hoặc :

Lạy Chúa, xin thương che chở chúng con là tôi tớ Chúa được bình an, và vì sự bảo trợ của Đức Trinh nữ Ma-ri-a, xin bảo vệ chúng con khỏi mọi điều nguy hại.