Thứ bảy, ngày 12 tháng 10 năm 2024

KÍNH NHỚ ĐỨC MA-RI-A NGÀY THỨ BẢY

Đức Ma-ri-a, Mẹ thương xót

Bài đọc 2 (1/2)

Đức Ma-ri-a dâng mình làm người cộng tác để hoàn tất ơn cứu chuộc chúng ta

Trích sách Suy niệm cuộc thương khó Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, của tu sĩ Lu-I Sác-đông, linh mục.

Đức Ma-ri-a phải có tinh thần từ bỏ rất mạnh mẽ để chấp nhận chia lìa Con mình, dâng hy sinh đó cho ơn cứu chuộc nhân loại. Vì sự sống của Đức Giê-su không làm Mẹ vui sướng cho bằng ơn cứu độ của chúng ta, mặc dù Mẹ có thể nói : “Chớ gì Con tôi chết để kẻ có tội được sống !” Trong ý nghĩa này, có thể nói Đức Ma-ri-a yêu chúng ta hơn cả Con của Mẹ, mặc dầu, một cách tuyệt đối, Mẹ luôn luôn yêu Con Mẹ hơn chúng ta. Thế nhưng, Đức Ma-ri-a chứng tỏ Người không thể làm được gì lớn lao cho chúng ta hơn những gì Người đã làm, kể cả việc Người có thể theo đuổi chúng ta bằng một tình yêu lớn lao hơn tình yêu chính đáng mà Người công khai bày tỏ đối với Con mình. Công nghiệp của người Con vượt quá tình yêu của người Mẹ, nhưng công nghiệp của chúng ta thì chẳng làm sao tương xứng với tình yêu Đức Ma-ri-a dành cho chúng ta. Mẹ Ma-ri-a yêu Con mình ít hơn chính Con đáng được yêu, nhưng Mẹ yêu chúng ta nhiều hơn chúng ta có thể được hưởng một tình yêu như vậy.

Đức Ma-ri-a khao khát được cùng chết trên thập giá với Con yêu dấu của mình đến độ, bằng quà tặng sự sống và việc đổ máu, Mẹ có thể dâng hiến chính mình để nên người cộng tác với Con mà hoàn tất ơn cứu độ chúng ta, lễ vật ấy làm đẹp lòng Thiên Chúa, là vì Mẹ đứng bên cạnh thập giá. Như vậy, để cứu chuộc nhân loại, Đức Giê-su không cần người trợ lực, vì chính Người mong muốn là lễ tế độc nhất trên thập giá hầu xoá bỏ tội lỗi thế gian. Lạy Chúa ! Thực tại khác với hình bóng biết bao ! Ông Áp-ra-ham với con trai là I-xa-ác xuống khỏi nơi sát tế mà vẫn còn sống, nhưng theo lệnh Chúa truyền, ông sát tế một con cừu đực bị kẹt sừng nơi bụi gai thay vì con mình. Còn Dức Ma-ri-a xuống khỏi đồi Can-vê sau khi Mẹ thấy Con Mẹ đã chết. Bởi vì Thiên Chúa đã định rằng kẻ có tội được sống thay vì Con mình, lại còn được coi là con Đức Ma-ri-a. Ôi sự hoán chuyển đau buồn ! Ôi sự hoán chuyển nghiệt ngã !

Xướng đáp x. Hc 24,17-18

X

Như cây nho, Ta mọc lên diễm lệ,

*

và hoa của Ta kết thành trái, trái vinh dự và liêm chính.

Đ

Ta là mẹ của tình yêu xinh đẹp, mẹ của đức kính sợ, mẹ của sự hiểu biết và niềm cậy trông thánh thiện. *

Bài đọc 2 (2/2)

Trong nhiệm cục ân sủng, Đức Ma-ri-a vẫn tiếp tục thiên chức làm Mẹ

Trích Hiến chế Ánh Sáng Muôn Dân (ss. 60-63) của Công Đồng Va-ti-ca-nô II.

Chúng ta chỉ có một Đấng Trung Gian duy nhất, như lời thánh Tông Đồ dạy : “Thật vậy, chỉ có một Thiên Chúa duy nhất, và chỉ có một Đấng Trung Gian duy nhất giữa Thiên Chúa với nhân loại, đó là Chúa Giê-su Ki-tô, Đấng đã dâng mình làm giá chuộc mọi người”. Nhưng vai trò làm Mẹ của Đức Ma-ri-a đối với loài người không làm lu mờ hay giảm bớt vai trò trung gian duy nhất của Chúa Ki-tô chút nào, trái lại còn làm sáng tỏ mãnh lực của sự trung gian ấy. Vì mọi ảnh hưởng có sức cứu rỗi của Đức Nữ Trinh trên nhân loại không phát sinh từ một sự cần thiết khách thế nào, nhưng từ ý định nhân lành của Thiên Chúa, và bắt nguồn từ công nghiệp dư tràn của Chúa Ki-tô. Ảnh hưởng ấy nương tựa và hoàn toàn tuỳ thuộc vào sự trung gian của Chúa Ki-tô, nguồn mạch mọi quyền lực của ảnh hưởng đó. Nhưng ảnh hưởng này không làm cản trở gì, trái lại còn giúp đỡ các tín hữu kết hiệp trực tiếp với Chúa Ki-tô.

Từ muôn đời, Đức Nữ Trinh đã được tiền định làm Mẹ Thiên Chúa cùng một lúc với việc nhập thể của Ngôi Lời Thiên Chúa. Và theo chương trình của Chúa Quan Phòng, trên trần gian, Mẹ đã trở nên Mẹ cao trọng của Đấng Cứu Chuộc thần linh, và cách đặc biệt hơn mọi người khác, Mẹ là cộng sự viên quảng đại và tôi tớ khiêm hạ của Chúa. Vì đã cưu mang, sinh hạ và nuôi dưỡng Chúa Ki-tô, đã dâng Chúa Ki-tô lên Chúa Cha trong đền thánh, và cùng đau khổ với Con mình chết trên thập giá. Đức Ma-ri-a đã cộng tác cách đặc biệt vào công trình của Đấng Cứu Thế, nhờ lòng vâng phục, nhờ đức tin, đức cậy và đức ái nồng nhiệt, để tái lập sự sống siêu nhiên cho các linh hồn. Bởi vậy, trên bình diện ân sủng, Mẹ thật là Mẹ chúng ta.

Nhưng trong nhiệm cục ân sủng, Đức Ma-ri-a luôn tiếp tục thiên chức làm Mẹ, từ khi Mẹ tin tưởng ưng thuận trong ngày Truyền Tin – sự ưng thuận mà Mẹ đã không ngần ngại giữ vững bên thập giá – cho tới lúc vĩnh viễn hoàn tất việc cứu rỗi mọi người dược tuyển chọn. Thật vậy, sau khi về trời, vai trò của Mẹ trong việc cứu độ không chấm dứt, nhưng Mẹ vẫn tiếp tục liên lỉ cầu bầu để đem lại phần rỗi đời đời. Với tình từ mẫu, Mẹ chăm sóc những anh em của Con Mẹ đang lữ hành trên dương thế và đang gặp bao nguy hiểm, thử thách, cho đến khi họ đạt tới hạnh phúc quê trời. Vì thế, trong Hội Thánh, Đức Nữ Trinh được kêu cầu qua các tước hiệu : Trạng Sư, vị Bảo Trợ, Đấng Phù Hộ và Đấng Trung Gian. Tuy nhiên phải hiểu các tước hiệu ấy thế nào để không thêm bớt gì vào vinh dự và quyền năng của Đấng Trung Gian duy nhất.

Thật vậy, không bao giờ có thể đặt một tạo vật ngang hàng với Ngôi Lời Nhập Thể và cứu chuộc ; nhưng cũng như chức linh mục của Chúa Ki-tô được thông ban dưới nhiều hình thức cho các thừa tác viên và các giáo dân, và cũng như sự tốt lành duy nhất của Thiên Chúa được ban phát nhiều cách cho các tạo vật, thì sự trung gian duy nhất của Đấng Cứu Thế không những không loại bỏ, mà còn khuyến khích các thụ sinh cộng tác, trong sự tuỳ thuộc vào nguồn mạch duy nhất. Vai trò tuỳ thuộc ấy của Đức Ma-ri-a, Hội Thánh không ngần ngại tuyên xưng, mà luôn nghiệm thấy, và nhắn nhủ các tín hữu ghi nhớ trong lòng, để nhờ sự nâng đỡ và phù hộ từ mẫu của Mẹ, họ gắn bó mật thiết hơn với Đấng Trung Gian và Cứu thế.

[Đức Trinh nữ, nhờ ân huệ và sứ mệnh làm Mẹ Thiên Chúa, nhờ đó Mẹ được hiệp nhất với Con là Đấng Cứu Chuộc, và nhờ các ơn và nhiệm vụ đặc biệt khác, Mẹ còn kết hiệp mật thiết với Hội Thánh, như thánh Am-rô-xi-ô đã dạy, Mẹ Thiên Cháu là mẫu mực của Hội Thánh trên bình diện đức tin, đức ái và hiệp nhất hoàn hảo với Chúa Ki-tô. Thật vậy, trong mầu nhiệm Hội Thánh, chính Hội Thánh cũng được gọi cách hợp pháp là Mẹ và Trinh Nữ, Đức Nữ Trinh Ma-ri-a đi tiên phong, tỏ ra là một người mẹ và một trinh nữ gương mẫu tuyệt vời và hiếm có. Vì, bởi lòng tin và vâng phục, Mẹ đã sinh chính Con Chúa Cha nơi trần gian, mà không hề biết đến người nam, nhưng được Chúa Thánh Thần bao phủ.

Như một E-và mới, Mẹ đã đặt niềm tin vào sứ giả của Thiên Chúa, chứ không đặt vào con rắn xưa, một niềm tin không bị một nghi ngờ nào làm phai nhạt. Nhưng người Con do Mẹ sinh ra, Thiên Chúa đã đặt làm Trưởng Tử trong nhiều anh em, nghĩa là các tín hữu, mà Mẹ cộng tác vào việc sinh hạ và giáo dục với tình thương của một người mẹ].

Xướng đáp     x. Lc 1,42

X

Lạy Đức Trinh nữ thánh thiện vẹn tinh tuyền, con không biết phải ngợi khen Mẹ thế nào cho xứng :

*

Vì Mẹ đã cưu mang Đấng mà các tầng trời không thể chứa nổi.

Đ

Mẹ diễm phúc giữa các người phụ nữ, và Đấng Mẹ cưu mang cũng thật là diễm phúc. *

Lời nguyện

Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã muốn thân mẫu vinh hiển của Chúa được gọi là Đức Ma-ri-a. Xin cho chúng con, khi kêu cầu danh thánh ngọt ngào của Người, thì cũng nhận biết sự trợ giúp vững bền của Người. Chúa là Đấng…

Hoặc :

Lạy Chúa là Đấng trung tín và thương xót, Chúa đã trao phó Dòng Anh Em Giảng Thuyết cho Đức Trinh nữ Ma-ri-a bảo trợ đặc biệt. Ở đời này, Mẹ là sự sống, là sự ngọt ngào, và là niềm cậy trông của chúng con ; thì đời sau, xin cho Mẹ cũng tỏ cho chúng con thấy Đức Giê-su, Con Chúa, Đấng hằng sống…