Thứ bảy, ngày 27 tháng 07 năm 2024

Ngày 6 tháng 11

Chân phước I-nha-xi-ô Đen-ga-đô, Giám mụcPhan-xi-ô Ca-pi-la, An-phong Na-va-rê-tê, linh mục và các bạn tử đạo tại Viễn Đông

lễ nhớ

Hôm nay, trong cùng một ngày, toàn thể các phần tử của Dòng chúng ta kính chung các thánh tử đạo tại Viễn Đông, là những người mà không gì có thể tách rời khỏi tình yêu Chúa, nghĩa là, chúng ta nhắc nhở sự tuyên xưng đức tin của các vị đã đổ máu ra vì đức tin ở các nước Nhật Bản, Trung Hoa và Việt Nam vào thế kỷ XVII, XVIII và XIX.

1. Ở Nhật Bản, từ năm 1614-1632, một đoàn đông đảo các vị tử đạo đã tuẫn giáo, trong đó có các cha An-phong Na-va-rê-tê (1617), Ăng-ghê-lô Ô-xu-khi và Lu-i Fơ-ra-din (1622), cùng với chín anh em khác và khoảng một trăm người bản xứ : tập sinh, trợ sĩ, dòng bà, hội viên hội Mân Côi. Năm 1867, Đức Pi-ô IX đã long trọng tôn lên bậc chân phước các vị trên và một số các vị khác đã chịu tử đạo tại Nhật Bản vào cùng thời đó.

Từ năm 1633-1637, một nhóm nữa gồm 16 vị của Dòng chúng ta chịu tử đạo, trong đó có các cha Đa Minh I-ba-nhê Ê-qui-xi-a, Gia-cô-bê Ki-u-xê Tô-mô-na-ga (1633), Giô-đa-nô An-xa-lôn Xi-xi-lia (1632) và Gui-lê-môn Kút-tê (1637) cùng với năm linh mục khác, hai anh em trợ sĩ, hai chị em dòng ba giáo dân và ba giáo dân, trong đó có ông Lô-ren-xô Ru-i, vị tử đạo tiên khởi của Phi-líp-pin. Tất cả những vị này, Đức Gio-an Phao-lô II đã long trọng tôn lên bậc chân phước tại Á Đông.

2. Ở Trung Hoa, từ năm 1648-1748, các vị sau đây tuẫn giáo : Phan-xi-cô Ca-pi-la (1648), vị tử đạo tiên khởi ở Trung Hoa đã được Đức Pi-ô X tôn lên hàng chân phước năm 1909, hai Giám mục : Đức cha Phê-rô Xanh (1747) và Phan-xi-cô Xê-ra-nô, và các linh mục Gio-an An-cô-bê, Gio-a-kim Roi-ô và Phan-xi-cô Đi-a (1748), Đức Lê-ô XIII đã tôn các vị này lên hàng chân phước năm 1893.

3. Ở Bắc Việt (Việt Nam) từ năm 1745-1862, các vị sau đây được phúc tử đạo : Phan-xi-cô Ghin Phê-đê-rích (Tế) và Mát-thê-ô A-lôn-dô Lê-di-ni-a-na (Đầu, 1745), Gia-xin-tô Cát-ta-nhê-đa (Gia) và Vinh Sơn Liêm người Việt (1773), các vị này đã được Đức Pi-ô X tôn lên hàng chân phước năm 1906. Thế kỷ sau, một đoàn tử đạo mới khác được vinh phúc tuẫn giáo (1836-1840) : hai Giám mục I-nha-xi-ô Đen-ga-đô (Y) và Đa Minh Ha-na-rét (Minh), linh mục Giu-se Phê-nan-đê (Hiên) và 23 vị người Việt Nam thuộc Dòng chúng ta, vừa linh mục vừa Dòng Ba, và một số các bạn khác nữa. Tất cả các vị đã được Đức Lê-ô XIII tôn lên hàng chân phước ngày 27-5-1900. Còn hai đức Giám mục Giê-rô-ni-mô Hê-mô-xi-la (Liêm) và Va-len-ti-nô Bê-ri-ô Ô-kô-a (Vinh) cùng với thầy giảng Giu-se Khang, người bản xứ, và cha Phê-rô An-ma-tô (Bình), chịu tử đạo năm 1861 và được Đức Pi-ô X tôn lên hàng chân phước năm 1906. Sau hết, hai đức Giám mục Giu-se Ma-ri-a Đi-a Xanh-giu-giô (An) và Men-ki-ô Da-xi-a Xam-pê-đơ-rô (Xuyên) và 23 bạn tử đạo, trong số đó có 5 vị là người thuộc Dòng chúng ta, đã chịu chết vì đức tin (1857-1862), và Đức Pi-ô XII đã tôn các ngài lên bậc chân phước ngày 29-4-1951.

Các vị tử đạo Việt Nam, trước đây cũng được kính nhớ vào ngày này, nay được mừng vào ngày 24-11.

Bài đọc 2 (1/2)

Chúng ta hãy nối gót các ngài

Trích thư luân lưu của Bề trên Tổng Quyền An-tô-ni-nô Bơ-rê-mông gửi toàn Dòng Anh Em Giảng Thuyết, nhân dịp chân phước Phê-rô Xanh và các bạn ly trần.

Anh em thân mến, anh em hiểu chúng ta mắc nợ thế nào với lòng quảng đại của Thiên Chúa, vì ngay cả thời nay, Người đã khơi dậy và chọn lựa trong số các tu sĩ Đa Minh những người giàu có về nhân đức quản trị theo quyền hành, loan báo như các ngôn sứ, dũng cảm trong chiến trận, khinh thường mạng sống, chiến thắng sự chết, những người đã dày dạn với sỉ nhục và đòn vọt, mà hơn nữa, xiềng xích và tù ngục, gian truân và khốn quẫn, đói khát và trần truồng, bách hại và gươm đao đã không thể phân lìa các ngài khỏi tình yêu Thiên Chúa, nhưng trong mọi sự, các ngài đã lướt thắng, vì Đấng đã yêu quý chúng ta.

Đó là lý do tại sao chúng ta mừng các ngài, và mừng chính chúng ta nữa, vì tên tuổi các ngài đã được ghi trên trời, và các ngài đã mang lại cho lịch sử chúng ta một vinh dự mới và trường cửu, thêm vào đó còn có những yếu tố mới kích thích chúng ta tiến đức. Vậy ai lại không được phấn khởi bởi những chiến thắng hiển hách như thế, và không cảm thấy được thúc đẩy bởi những khích lệ để tiến vào con đường tông đồ mà những anh em rất vinh hiển của chúng ta đã chỉ cho thấy bằng vết máu của các ngài ? Nào lòng chúng ta không bừng cháy trong ta khi nghe những điều này, để, được nung nấu trong đức tin nhiệt thành, chúng ta tiến lên và chết với các ngài sao ?

Anh em rất thân mến, đây là ước vọng của những con người tông đồ, đây là phần thưởng bội hậu dành cho các ngài, đây là vinh quang của Dòng chúng ta, đã được gầy dựng do các vị tiền nhân của chúng ta, được tăng triển do công lao của các anh em đồng thời với chúng ta, và hiện nay được đề ra để chúng ta cùng thi đua nối gót.

Vậy chúng ta đừng ươn lười, nhưng hãy noi gương các vị nhờ đức tin và nhẫn nại đã thừa hưởng các lời Chúa hứa. Chúng ta hãy chạy đến trận chiến trước mắt chúng ta, đội mũ chiến cứu độ, mang gươm tinh thần, thắt đai lưng bằng chân lý, mặc áo giáp công chính và xỏ giày sẵn sàng đi rao giảng Tin Mừng bình an.

Nếu chúng ta không thể theo các chiến sĩ anh dũng của Chúa Ki-tô trong xiềng xích và sự chết, thì ít nhất chúng ta hãy noi gương các ngài trong đức tin và đức mến, trong sự hiểu biết và trong lòng khoan dung, giữ lòng trong trắng trong sự đơn sơ, đức hoà thuận trong bác ái, sự đoan trang trong đức khiêm nhường, kiên vững bảo vệ chân lý, nhiệm nhặt trong kỷ luật, đừng để nơi ta thiếu chi về gương sáng các việc lành, nhưng sao cho sự sáng của chúng ta chiếu giãi trước mặt mọi người để họ tôn vinh Cha chúng ta, Đấng ngự trên trời.

Đây là dấu chân của các ngài, khi về quê trời, đã để lại cho chúng ta, để khi chúng ta gắn bó với các ngài trong lộ trình, thì cũng sẽ theo các ngài vào hưởng hoan lạc. Các ngài tha thiết mời gọi ta về đó, và các ngài khắc khoải chờ mong chúng ta, “các ngài đã chắc chắn về sự bất hoại của mình, và còn đang săn sóc đến ơn cứu độ của chúng ta.” Được gặp và ôm hôn các ngài thì các ngài cũng như chúng ta cùng hoan lạc chừng nào ! Hãy cất nhắc lên những cánh tay rã rời và những đầu gối mỏi mệt, hãy hy vọng phần thưởng bội hậu như thế giúp chúng ta dũng cảm đương đầu với khốn quẫn mau qua và nhẹ nhàng, khốn quẫn ấy sẽ mang lại cho ta vinh quang hiển hách đời đời.

“Nếu chúng ta cùng chịu khổ, chúng ta sẽ cùng được hiển trị, phần thưởng này không phải chỉ dành cho những ai vì danh Chúa đã chết cho sự độc ác của lũ gian tà, bởi vì toàn thể những người phụng sự Chúa, đã chịu đóng đinh vì Chúa Ki-tô, thì cũng phải được đội triều thiên trong Chúa Ki-tô nữa”. Chúc bình an cho anh em và xin anh em nhớ đến tôi và các vị phụ tá của tôi trong hy sinh và cầu nguyện.

Xướng đáp   x. Kn 10,17 ; Mt 25,34

X

Hỡi các thánh nhân của Ta, các con đã chiến đấu ở trần gian này.

*

Ta sẽ ban thưởng công khó nhọc cho các con.

Đ

Hỡi các kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến và lãnh nhận Nước Trời. *

Bài đọc 2 (2/2)

Các ngài đã tôn kính dấu hiệu cứu chuộc chúng ta

Trích thư chân phước Va-len-ti-no Bê-ri-ô Ô-choa, Giám mục, tử đạo.

Quan lại Bắc Việt cho đặt thập tự và ảnh tượng Chúa Giê-su chịu đóng đinh rải rắc trên các đường sá, và cắt lính quan sát cách đi đứng và điệu bộ của khách bộ hành khi họ đi qua những nơi ấy. Nếu người nào nhận thấy dấu hiệu cứu chuộc mà dừng lại, hoặc trở lui, hoặc rẽ sang lối khác, thì chắc chắn đó là họ tuyên xưng đức tin của họ. Do đó, các lính canh không chút nghi ngờ gì về việc những người ấy nhận Đức Giê-su là Thiên Chúa, vì đã tôn kính ảnh tượng Người.

Lính canh liền xông vào bắt lấy người tín hữu ấy và điệu đến toà quan, hành hung người môn đệ hiền lành của thập giá, và bắt phải cơ cực khổ sở. Bởi đó, nhiều tín hữu Ki-tô lẽ ra phải đến các làng khác kiếm kế sinh nhai, đành tự giam trong làng mình, thà chịu đói khổ chẳng thà phản bội đức tin, hay đặt mình trong nguy cơ chối Chúa Giê-su trước mặt người ta.

Cửa chính thành Nam Định bị chặn lại, vì ở đó mỗi lối đi đều có đặt không phải một mà nhiều thập tự, còn ở các cửa đông, tây và bắc, các thập tự được đặt theo cách thức mà bất cứ ai muốn vào thành cũng phải giày đạp một thập tự nào đó.

Tuy nhiên, không phải người tín hữu chỉ bị chặn ở cửa thành thôi, bởi vì ngay trong nhà tù cũng đặt ba trạm canh, mỗi trạm một thập tự. Nhưng Chúa thương cứu trợ, quan lãnh binh khác hẳn với quan tổng đốc, ông có thiện cảm nên mỗi khi giáo dân đem đồ tiếp tế cho tù nhân bị giam giữ, ông cất thập tự đi để họ dễ dàng thối lui.

Nhưng lòng thù ghét của quan lại đối với Chúa Ki-tô chịu đóng đinh không phải chỉ có thế, họ còn bày ra nhiều cách để nhạo báng Chúa Cứu Thế ; vì họ truyền cho các ngư phủ, bất luận Công Giáo hay lương dân, phải treo ngược thập tự nơi mũi thuyền, lái thuyền và cột buồm : để khi quan tổng đốc đi ngược xuôi trên sông đều nhìn thấy hình ảnh Đấng mà khi nghe danh thánh Người, mọi gối trên trời, dưới dất và cõi âm ty đều phải bái quỳ, ông lại khinh bỉ, nhạo cười và chế diễu bằng mọi cách đến mức tối đa.

Ôi, ngày trọng đại và rất đắng cay của Chúa, tại sao lại chần chừ mãi và chưa đến với chúng tôi. Ôi, Thiên Chúa là Cha của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng con, bao giờ Ngài mới đặt các địch thù của Con Ngài làm bệ dưới chân Người ? Vậy khi chúng tôi kêu cầu Thiên Chúa Cha giàu lòng thương xót và là Thiên Chúa mọi nguồn an ủi, chúng tôi tha thiết van nài với tất cả chí hướng tâm hồn đang đau khổ của chúng tôi, để trong mọi lời cầu nguyện, van lơn và cảm tạ (của anh em), anh em nhớ đến chúng tôi và mọi người đã cậy nhờ chúng tôi củng cố đức tin của họ, ngõ hầu Thiên Chúa là Chúa chúng tôi ghé mắt thương xót đoái nhìn chúng tôi, và bẻ gãy ách nô lệ của chúng tôi, bằng không, thì xin làm cho đức tin của chúng tôi được sống dồi dào, đức cậy được thăng triển, đức mến được bừng cháy, tâm hồn được quả cảm để can trường chiến đấu và chiến thắng địch thù bằng cái chết để làm cho danh Chúa được cả sáng.

Phần chúng tôi, không bao giờ chúng tôi quên giơ tay lên trời cầu xin Thiên Chúa đổ nguồn suối hồng ân trên anh em, và những ai đã rộng tay nâng đỡ chúng tôi và các giáo hữu tân tòng của chúng tôi.

Ước mong sự hoàn thiện tột đỉnh của đức ái sẽ là phần thưởng cho lòng bác ái quảng đại của anh em. A-men.

Xướng đáp    Ep 6,12.14.13

X

Không phải chúng ta chiến đấu chống với phàm nhân, nhưng là với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm, này, với những thần linh quái ác chốn trời cao.

*

Vậy hãy đứng vững, ngang lưng thắt đai là chân lý.

Đ

Anh em hãy nhận lấy bình giáp của Thiên Chúa, để có thể đối phó và đứng vững trong ngày đen tối. *

Lời nguyện

Lạy Thiên Chúa toàn năng giàu lòng thương xót, Chúa đã dùng lời giảng của các thánh Phan-xi-cô Ca-pi-la, An-phong và các bạn tử đạo, mà ban cho các dân tộc Viễn Đông được nhận biết Con Một Chúa, chúng con tha thiết nài xin Chúa, nhờ lời các ngài cầu thay nguyện giúp, ban cho các dân tộc ấy được can trường giữ vững đức tin. Chúng con cầu xin